Chị Toàn, một người bán cốm rong trên khu vực hồ Gươm đã nhiều năm nay. Đều đặn hàng ngày, chị lại chở hàng từ tận Dịch Vọng Hậu lên phố, rong ruổi khắp các con đường, hoặc ngồi nép mình bên vỉa hè chờ khách ghé mua. Quãng đường xa chưa bao giờ khiến chị nản lòng, với chị, điều đáng ngại hơn là những ngày nắng đổ lửa, hay những cơn mưa bất chợt có thể cuốn trôi cả một ngày công vất vả.

(Ảnh minh hoạ)
Cốm, thứ quà đặc trưng của mùa thu Hà Nội, lại là mặt hàng cực kỳ “khó chiều”. Chỉ cần trời quá nắng, lá sen bọc cốm sẽ nhanh héo, khiến cốm mất đi hương vị đặc trưng và dễ ôi thiu. Trời mưa thì càng tệ, vài giọt nước lọt vào cũng đủ khiến cả thúng cốm hỏng. Mà trời mưa thì khách du lịch cũng thưa thớt, có hôm chị Toàn ngồi cả ngày chẳng bán được mấy gói.
Vất vả ngoài trời suốt nhiều năm, ngồi sát lòng đường nơi nhiều xe cộ qua lại, chị Toàn giờ đây còn phải đối mặt với một kẻ thù thầm lặng là khói bụi và ô nhiễm không khí. Dù đã cẩn thận đeo khẩu trang, rửa mũi bằng nước muối mỗi ngày, chị vẫn không tránh khỏi viêm xoang nặng. Cứ trái gió trở trời là đau nhức triền miên, nhiều khi phải đi tiêm để đỡ đau mà tiếp tục buôn bán. Nếu sức khoẻ yếu phải nghỉ thì lại không có thu nhập, trong khi thuốc thang giá càng ngày càng cao, nhiều khi bán hàng cả tháng chỉ loanh quanh đủ tiền thuốc.
Cuộc sống của những người mưu sinh bằng gánh hàng rong như chị Toàn là thế, gắn chặt với thời tiết, phụ thuộc vào từng lượt khách, và luôn trong tình trạng chông chênh. Khi thời tiết ngày càng trở nên cực đoan, gánh hàng ấy không chỉ nhẹ dần đi vì ít người mua, mà còn ngày một nặng hơn bởi sức khỏe suy giảm, chi phí tăng cao, và nỗi lo không biết ngày mai thế nào.
