Chuyện chị Hồng – “Đồng nát sắt vụn”

Chị Hồng mưu sinh từ nhỏ trên đường phố, tính đến giờ cũng phải hơn 40 năm chị trải qua nhiều công việc ngoài trời vất vả khác nhau. Những năm gần đây, chị làm thu gom phế liệu ở khu vực Phúc Tân và phố cổ, chủ yếu lượm bìa các-tông mang đi bán lại.

Ảnh: chị Hồng đang thu gom phế liệu

Công việc đòi hỏi chị phải rong ruổi ngoài đường mỗi ngày, vì ngưng làm một ngày sẽ mất luôn thu nhập ngày đó. Chưa kể có những ngày cũng đi làm chăm chỉ, mà không lượm được đủ lượng phế liệu như mong muốn. Rồi có những ngày giông lốc, sấm sét nguy hiểm, xong gây lụt lội khiến chị phải nghỉ hẳn, mất luôn thu nhập ngày đó. Có ngày mưa lớn và kéo dài, chị Hồng cứ thấp thỏm chờ, cho đến khi cơn mưa chưa dứt hẳn mà mới ngớt dần, chị đã vội phải đi lượm nốt những phản gỗ cũ hay những thanh sắt thép người ta bỏ đi, đang bị ướt sũng dưới những bãi rác. Có những chỗ tập kết bị ngập, nước bẩn bốc lên mùi hôi, chị vẫn cần mẫn đi ủng, khoác áo mưa đi vào trong khuân vác đồ ra. Bình thường lượm đồ ve chai khi khô ráo đã tiềm ẩn những nguy cơ dẫm phải đinh hay thuỷ tinh, lội nước mùa mưa bão còn dễ bị ngã, bị đỉa, rắn hoặc côn trùng cắn. Nếu không trang bị kỹ ủng và bao tay còn dễ bị nước ăn da, gây ra nhiều bệnh lý về lâu dài…

Đã từng trải qua những giai đoạn mất thu nhập vô cùng khó khăn, chị Hồng dường như không muốn bị mất đi một cơ hội làm việc nào, dù sẽ có những ngày làm việc với mưa lụt nguy hiểm. Chị chia sẻ rằng hồi Covid toàn thành phố, chị và nhiều người lao động di cư bị kẹt ở Hà Nội và phải nhận hỗ trợ mới trụ lại được. Nên giờ chị luôn cố gắng, thêm được một chút thu nhập nào cũng là quý, còn nắng mưa là chuyện của ông trời.

Công việc của chị Hồng là điển hình của dạng công việc chịu ảnh hưởng nặng nề bởi thời tiết, khi người lao động buộc chỉ được lựa chọn giữa việc chống chịu và không có thu nhập. Thậm chí lúc gặp rủi ro thiên tai như lũ lụt, đáng ra họ nên nghỉ làm để đảm bảo an toàn sức khoẻ, tính mạng thì đôi khi họ vẫn phải cố gắng vì cơm áo gạo tiền.